Người vá trời lấp bể Kẻ đắp luỹ xây thành Ta chỉ là chiếc lá Việc của mình là xanh — Thơ Nguyễn Sỹ Đại. Đây là bốn câu mình
Đọc thêmMình có thể ngừng nhớ nhau vài phút được không emMùi mùa đông về ngang qua con phốBà lão kể cho ông lão một vài câu chuyện cổChúng mình nằm
Đọc thêmEm là cô gái nhỏ Sinh ra giữa mùa đông Nên giả vờ mạnh mẽ Buồn thương giấu vào lòng — Thơ sưu tầm.
Đọc thêmTa vốn dĩ chẳng phải điều người tha thiết nhất Nên khi lạc mất nhau rồi người cũng chẳng mấy xót xa Với người- ta rồi cũng sẽ chỉ là
Đọc thêmAnh hãy về ngồi chải tóc cho emNghe em kể chuyện vu vơ, không đầu- không cuốiNhững chuyện ngày xưa bây giờ tiếc nuốiTháng năm vô tình làm phai mái
Đọc thêmCát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ Không gian xao xuyến chuyển sang mùa Tên mình ai gọi sau vòm lá Lối cũ em về nay đã thu Mây trắng
Đọc thêm1. Xin cho tôi được một lần nghe lại Tiếng chim kêu trên hàng dậu sau vườn Tiếng ai hát những chiều hôm nắng quái Vọng ru buồn con xóm
Đọc thêmBần thần hương huệ thơm đêm Khói nhang vẽ nẻo đường lên niết bàn Chân nhang lấm láp tro tàn Xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào Mẹ ta
Đọc thêmEm chỉ là một cô gái bình thường Cũng biết soi gương, biết tô hồng đôi má Biết yêu, biết ghen, biết đau khi vấp ngã Cũng biết buồn khi
Đọc thêmNửa đêm Có hai người nói về giấc mơ ngày xưa cũ Lòng buồn tênh một nỗi nhớ không màu Về những điều họ đã từng nói với nhau trong
Đọc thêm