“Nếu bạn hẹn một người đến quán cà phê, mà người ấy không đến, bạn có bực bội không? Sau bao nhiêu lần bực bội, bạn mới học được cách vui vẻ uống hết tách cà phê một mình, cảm nhận được mùi vị của nó cùng sự tươi đẹp của thời gian trong tuổi trẻ của mình?
Nếu ai đó hứa tặng bạn một thứ gì đó, rồi họ biến mất sau lời hứa, bạn có tức giận không? Để rồi sau bao nhiêu lần khó chịu về kẻ khác, bạn mới học được cách tự tại với những gì bạn có, và tìm cách tự mang lấy cho mình những gì bạn cần?
Nếu có ai đó nói xấu bạn, tìm cách làm nhục bạn, bạn có đau khổ và căm thù nó không? Mất bao lâu nữa bạn mới bắt đầu học được cách bình thản trước những kẻ bỉ ổi, và không lấy sự bỉ ổi của kẻ khác để đầu độc cuộc sống của mình?
Nên nhiều khi mình nghĩ, cứ phải sống đã, rồi thời gian sẽ tự điều chỉnh con người mình.”
— Trang Hạ.