Từ Dhow truyền thống đến biểu tượng tương lai
Vào những năm 90, khi Dubai muốn khẳng định mình trên bản đồ du lịch thế giới, họ cần một biểu tượng. Một thứ gì đó nhìn một lần là nhớ mãi, như tháp Eiffel của Paris hay Nhà hát Opera của Sydney.
Kiến trúc sư Tom Wright đã tìm thấy câu trả lời không phải trên đất liền, mà ở biển cả. Ông lấy cảm hứng từ cánh buồm no gió của chiếc thuyền Dhow truyền thống – phương tiện đã gắn liền với lịch sử giao thương và nghề lặn ngọc trai của người dân Ả Rập suốt nhiều thế kỷ.
Burj Al Arab ra đời như thế: Một cánh buồm khổng lồ bằng thép và kính, kiêu hãnh vươn mình cao 321 mét trên mặt biển xanh thẳm của Vịnh Ba Tư.

Kỳ quan kỹ thuật giữa biển khơi
Để đảm bảo “cánh buồm” này luôn nổi bật và không bao giờ đổ bóng xuống bãi biển, người ta đã xây dựng riêng cho nó một hòn đảo nhân tạo cách bờ 280m.
Điều thú vị nhất? Mặt tiền trắng muốt của tòa tháp thực chất là một lớp vải sợi thủy tinh phủ Teflon khổng lồ. Ban ngày, nó phản chiếu cái nắng chói chang của sa mạc tạo nên màu trắng tinh khiết. Ban đêm, nó trở thành một màn hình canvas sống động cho những bữa tiệc ánh sáng đầy màu sắc.




Hơn cả sự xa hoa
Người ta thường nhắc đến Burj Al Arab với danh xưng (dù không chính thức) là “khách sạn 7 sao duy nhất trên thế giới”, với nội thất dát vàng và sự phục vụ ở mức thượng thừa.
Nhưng xét về khía cạnh kiến trúc và văn hóa, Burj Al Arab là một cây cầu nối thời gian. Nó là sự tôn vinh quá khứ hàng hải hào hùng của một quốc gia sa mạc, đồng thời là lời khẳng định đanh thép cho khát vọng vươn ra biển lớn của Dubai hiện đại.
Một công trình táo bạo đã thay đổi mãi mãi đường chân trời của Trung Đông.