Mưa lại về trên con phố ngày xưa
Hàng liễu rủ như nỗi buồn ngơ ngác
Em xoè tay đón hạt mưa rào rạc
Lại một mùa mưa nữa chẳng cùng anh
Em đi tìm trong quá khứ mỏng manh
Tìm trong gió, trong mây rồi trong nắng
Tìm về anh của một thời xa vắng
Của một thời hai đứa bước chung đôi
Em hỏi gió thì gió chỉ cười thôi
Em gặp mây nhưng mây trôi lặng lẽ
Em hỏi nắng, nắng lắc đầu khe khẽ
Vậy nơi nào mới cất giấu hình bóng anh?
Vâng! Đây rồi em đã gặp được anh
Là anh đấy, trong cơn mưa đầu hạ
Mưa trút xuống những hàng cây nghiêng ngả
Mái hiên xưa che ướt mối tình đầu.
Rồi một ngày tay hết nắm bàn tay
Em trả anh một mùa mưa trắng xoá
Trả lại anh con đường chia đôi ngả
Xa nhau rồi… chỉ tội mái hiên xưa!
— Thơ Nguyễn Trung Thu.