Đã lâu rồi ..

Anh đặt bút viết tên em.
Trang giấy trắng thấy lòng mình rộng mở.
Nét bút xưa giờ sao bỡ ngỡ.
Cứ dùng dằng nét viết, nét ngưng.

Anh chẳng còn là anh những ngày đã từng.
Nhớ da diết và thường viết tên em lên giấy.
Trong giấc mơ anh em cũng chẳng còn ở đấy.
Chẳng phải là có bóng hình khác trong tim.

Như trò chơi đuổi bắt trốn tìm.
Níu kéo ích chi,
Khi anh không thể và chúng mình không thể.
Hai trái tim không cùng một nhịp rung.

Anh ngẩng đầu đi về phía vô cùng.
Em cũng thế đã rẽ về ngã khác.
Em từng hỏi có khi nào bị lạc.
Ta sẽ vô tình hay nhận ra nhau?

Anh bây giờ sẽ sống cho ngày sau.
Nên chẳng nhớ những ngày xưa chi hết.
Thời gian trôi anh cũng đi biền biệt.
Bóng hình em đã phai nạt khi nao.

Đừng trách anh và cũng đừng hỏi vì sao.
Đừng níu kéo những ngày xưa rất cũ.
Hãy để cho ký ức ngủ yên trong ngăn tủ.
Sẽ thấy lòng mình lại có một bình minh…

— Ảnh http://The-Forget-Me-Not-Diary.tumblr.com