Em hỏi tháng Mười có cần đợi anh không
Tháng mười lặng im rồi nhìn em òa khóc
Cơn mưa chiều nay ướt mình em đơn độc
Hóa ra tháng Mười chẳng đẹp giống ngày xưa.
Em hỏi tháng Mười liệu lòng đã quên chưa
Tháng Mười ngẩn ngơ, chưa một lần muốn nhớ
Nhưng có dối mình bao nhiêu lần đi nữa
Thì câu trả lời lòng đã rõ từ lâu.
Em hỏi tháng Mười nhớ bắt đầu từ đâu
Tháng Mười đưa tay, bắt đầu bên ngực trái
Ví như tháng Mười chẳng bao giờ trở lại
Thì những sóng lòng chắc đã mãi ngủ yên.
Em hỏi tháng Mười liệu có muốn bình yên
Tháng Mười cười hiền, vốn tự nhiên đã thế
Nhìn trời tháng Mười mây trong và gió nhẹ
Hóa ra chính mình tự vẽ tháng Mười đau.
Bởi ngày tháng Mười ai đó đã mất nhau.