Đọc hết cuốn Tôi là Bê tô của Nguyễn Nhật Ánh, chợt thấy yêu đời bất ngờ, giọng văn mượt mà, vui tươi, từng câu chữ ngọt ngào, dân dã mà vẫn không mất đi phần hiện đại. Dù không thể so sánh với Hoàng tử bé, nhưng cảm giác được nhìn cuộc đời qua một lăng kính khác là rất thú vị: lăng kính màu hồng của hai chú cún nhỏ, pha một chút triết lý nhẹ nhàng kiểu như ”Con người thích gặm nhấm lịch sử, gặm nhấm kỷ niệm. Chúng tôi thích gặm xương” (chúng tôi ở đây là hai chú cún dễ thương của câu chuyện)
Một trò chơi yêu thích của hai chú cún một đen – một trắng đó là tìm xem sống trên đời điều gì là thú vị nhất ? Có những điều rất cún:
– Nhay một chiếc giày
– Lăn tròn trên sàn nhà cho đến khi người lấm lem
– Xực một khoanh xúc xích thật to
– …
Có những điều to tát hơn:
– Lần đầu tiên bắt được chuột
– Bắt được chú chuột nhắt rồi lại thả ra (điều này thì không phải ai cũng hiểu và đồng ý)
– Được ăn khi thật đói
– Tìm thấy đường về khi đi lạc.
-…
Và có những cảm nhận làm cho cuộc sống này thật tươi đẹp, sẽ thấy yêu cuộc đời này dù là những ngày mưa hay nắng. Không còn phải lo lắng như bà mẹ lo cho hai cô con gái bán dù che nắng và bán áo che mưa, cứ để cuộc sống trôi qua như nó vẫn có…
“Nhìn màn mưa lướt thướt kéo ngang qua tầm mắt, thỉnh thoảng chao đi như bức rèm bị gió thổi, tôi lười nhác buông mình vào một cảm giác thư thái và êm đềm, cảm thấy cuộc đời bỗng dưng đáng sống biết bao.
Những khoảnh khắc như thế này thật quý giá.
Bạn cũng vậy thôi. Một lúc nào đó, tâm trí bất chợt lãng đi những bon chen thường nhật để ngẩn ngơ với tiếng chim hót đầu ngày hay xúc động trước một bông hồng nở muộn bên bậu cửa, bạn sẽ thấy đôi khi hạnh phúc đơn sơ, giản dị biết chừng nào.
…Mùi đất nồng, mùi hoa không rõ tên, tiếng lá rơi, tiếng những chồi nấm xuyên qua đất sau mưa, tiếng chim gù từ một gò xa mơ hồ vẳng lại, tất cả không biết đã sống trong tôi từ bao giờ – dường như chúng đã ngủ thiếp đi từ lâu lắm và bây giờ đột nhiên bị hơi đất ẩm thoảng vào từ ngoài vườn đánh thức.
… Có lần nào đó trong đời nếu bạn bất chợt bắt gặp điều gì vừa xa xôi lại vừa gần gũi và cái điều rất đỗi mơ hồ đó khiến bạn đâm ra bồi hồi khó tả thì chắn chắc bạn đang rơi vào tâm trạng giống tôi.
Lúc đó, hẳn bạn cũng đang nhìn thấy nắng sau những ngày mưa.”
— Tôi là Bê tô | Nguyễn Nhật Ánh. Ảnh: trích từ bài của Giang Baka Trạm đọc (Read Station)