Quẳng sách vở xuống.
Ra đồng mà nghịch đất đi con.
Đâu phải chỉ chữ nghĩa mới làm con người ta tử tế.
Cấu rạ vò rơm nghe đồng làng mình kể.
Mồ hôi cha ông đã chan mặn chát những thớ cày.
Quẳng sách vở xuống.
Ra đường mà đuổi nắng đi con.
Những phương trình đâu làm con người ta giàu có.
Họ nhồi nhét vào đầu con toàn những trận đánh nhau này nọ.
Lớn lên rồi bố sợ con nhiễm thói hung hăng.
Quẳng sách vở xuống.
Ra đời mà học sống đi con.
Xã hội ngoài kia mới lắm cái hay ho cho các con học hỏi.
Sách vở thuộc làu làu bố thấy chả khác gì con vẹt nói.
Họ bán chức mua danh tiến sĩ giáo sư đâu có dám ra đường.
Quẳng sách vở xuống.
Bố con mình ra đồng nhặt nắng ném sương.
Bố sẽ dạy con chọi cỏ gà chọi dế.
Sau này lấy vợ có con còn dám ưỡn ngực mà kể.
Ta lớn khôn lên nhờ những thớ cày.
Và nhớ là con phải học cả những cơn say…
— Sưu tầm.