Một hôm thấy nắng vàng ngoài hiên

Nắng như là năm cũ

Một hôm thấy nắng vàng vừa lên

Vui – buồn không biết nữa

Chỉ là nắng vàng thôi mà

Chỉ là em đùa thôi mà

Mà nắng vàng ơi

Sao đùa tình tôi

Sao đùa một hơi

Sao đùa tí thôi

Mà mười năm chẵn

Tôi như trái thông hiu quạnh

Rơi bất tỉnh phía chân đồi

Một hôm thấy nắng vàng quen quá

Quen như là ngày xưa

Sao em đùa dai thế

Để hồn tôi cửa mục gió lùa

Một hôm thấy nắng vàng đâu đó

Một hôm thấy nắng vàng trải dọc ven đường

Ồ! Chỉ là dã quỳ một ngày thu hết nắng

Lộng lẫy niềm nhớ thương

Một hôm thấy mình chán quá

Đứng vô duyên bên đường…

— Thơ Đỗ Trung Quân.