1.
Xin cho tôi được một lần nghe lại
Tiếng chim kêu trên hàng dậu sau vườn
Tiếng ai hát những chiều hôm nắng quái
Vọng ru buồn con xóm nhỏ quê hương.
Nghe nao nức tiếng rao hàng buổi tối
Tiếng em tôi đứng bên mẹ vòi quà
Tiếng xe cộ của Sài Gòn cát bụi
Tiếng sáo diều trên đồng nội quê cha.
Và tiếng guốc trên con đường nắng lụa
Giọng ai cười những buổi sáng thủy tinh
Tiếng gió nhẹ qua hàng me xanh lá
Góp giùm tôi thành vạn tiếng tự tình.
2.
Xin cho tôi được một lần thấy lại
Ánh nắng chiều lấp lánh sóng Cửu Long
Con phà cũ đưa tôi về quê ngoại
Lục bình trôi theo con nước xuôi giòng.
Cho tôi thấy ngôi trường xưa tôi học
Vết rêu xanh phong kín mấy mảnh tường
Sân im nắng tôi vui đùa thuở trước
Đã muôn trùng sao thấy vẫn còn thương.
Cho tôi thấy mưa buồn bay trước ngõ
Lá mùa thu đang rớt nhẹ trên thềm
Căn nhà cũ vết tường vôi loang lổ
Dấu muộn phiền trong buổi sáng nắng lên.
3.
Nghìn kỷ niệm bây giờ không còn nữa
Mảnh trời hồng của thuở xa xưa
Những tiếng guốc khua trên đường nắng lụa
Có còn vang thì cũng chỉ âm thừa.
Thôi thì thôi, biết bao giờ gặp lại
Đàn chim xưa đang mỏi cánh phương nào
Có thương ai về trên bờ dậu cũ
Hót thật buồn trong tiếng gió lao đao.
Chỉ riêng tôi mai đầu thai kiếp khác
Cho tôi xin làm viên sỏi bên đường
Hay cho tôi làm giống phân bón ruộng
Để trọn đời không rời bỏ Quê Hương
— Thơ Bác Sĩ Đinh Xuân Anh Tuấn – 1980.