Yêu quá nhiều có mắc tội không anh?
Tội quên mất bản thân, tội bắt mình phải nhớ
Tội ngốc nghếch dại khờ, tội bắt tim lo sợ
Tội thương nhớ một người – lỡ dở cả xuân xanh
Yêu quá nhiều liệu có chết không anh?
Sao những lúc cách xa cõi lòng em nức nở
Lúc giận hờn hồn tim như ngưng thở
Mây khóc chẳng thành lời ủ rũ cả miền thương…
Yêu đến kiệt cùng rồi cũng hết phải không anh?
Tình cảm là vô thường hay lòng người thay đổi
Em chỉ yêu quá nhiều em nào đâu có lỗi
Vì lỡ yêu anh rồi – chỉ nông nổi trước anh thôi!
— Thơ Lê Trà My.