Nửa đêm
Có hai người nói về giấc mơ ngày xưa cũ
Lòng buồn tênh một nỗi nhớ không màu
Về những điều họ đã từng nói với nhau trong nhiều năm về trước
Cái khoảng cách địa lý giờ đảo ngược
Ba trăm cây số vẫn còn nguyên….
Một trong hai người đã cập bến neo thuyền
Người còn lại vẫn lênh đênh trên dòng sông thuở ấy
Lòng buồn như lau sậy
ngả rạp người theo dấu của yêu thương…
Ta vẫn thấy ánh sao xa soi đường
Cô bé hỡi, sao em vờ không thấy?
Ôi thời gian, đã trôi lâu đến vậy
Ngàn năm rồi
cứ ngỡ…..
chỉ hôm qua…!
………………………….
Riêng tặng 2 người bạn của những ngày xưa cũ, những ngày rúc rích nói cười về những giấc mơ!
— Thơ Hoa Dã Quỳ, 1h00 26/3/2013. Ảnh sưu tầm