Anh hãy về ngồi chải tóc cho em
Nghe em kể chuyện vu vơ, không đầu- không cuối
Những chuyện ngày xưa bây giờ tiếc nuối
Tháng năm vô tình làm phai mái tóc xanh
Anh hãy về ngồi chải tóc cho em
Chiếc ghế ngày xưa vẫn còn nguyên chỗ cũ
Yêu thương trong em bây giờ vẫn còn vừa đủ
Cho một người đi đến lúc quay về
Anh lại dịu dàng gỡ tóc rối cho em
Đếm từng sợi nhớ, sợi thương, sợi hờn, sợi dỗi
Em lại dụi đầu vào lòng anh bối rối
Như ngày xưa hai đứa mới yêu nhau
Em một mình mòn mỏi với nỗi đau
Khi anh đi không hẹn ngày về lại
Mái tóc xanh bây giờ màu mây phủ
Vẫn đợi anh về để chải tóc cho em
Hãy ngồi xuống đây và chải tóc cho em
Gỡ hết những muộn phiền tháng ngày xa cách
Gỡ hết những rối ren, giận hờn, oán trách
Mái tóc dù nhàu nhưng vẫn đủ tin yêu…
— Thơ Sương Mai.